25 năm trôi qua từ khi chiến tranh chấm dứt // Cộng Sản chiếm Việt Nam quê hương tràn đày áp bức// Tuy vết thương đã lành nhưng vết thẹo còn vấn vương // Có những tuổi trẽ chúng ta đã quên đi những tang thương // Giờ Cộng Sản cầm quyền chà đạp lên xác thây // Lá cờ máu phơi bày Việt Nam muôn ngàn đắng cay // Không tự do ngôn luận đói khổ triền miên // Bởi thế nên chúng ta đã tìm đường vượt biên // Một chế độ độc tài đang chà đạp nhân quyền // Hàng triệu người ra đi chết trên những con thuyền // Gìờ chúng ta nơi đây trên đất lạ quê người // Vẫn giữ mãi câu thề hẹn một ngày ta trở về // // Ðôi khi tôi ngồi nghĩ tôi là aỉ // Tôi là người Mỹ hay người Việt Nam? // Một thế hệ lạc loài đang đi tìm quê nhà // Chẳng hiểu nơi nào là quê hương ông bà // // Nếu ai hiểu những gì tôi nói // Ðưa tay lên và hãy gật đầu // Nhắm mắt lại cùng nhau nguyện cầu // Nắm tay nhau ta cùng đoàn kết // Cho Việt Nam tự do mọi người ấm no // // Cha mẹ ta đi làm nhà hàng hoặc đi bỏ báo // Cắt cỏ làm vườn để có bữa cơm manh áo // Ta ăn trợ cấp khi mới bước chân đến Mỹ // Ta bị triêu ghẹo hoặc bị khinh bỉ // Nhưng ta vẫn cố gắng mặc kệ ai mai mỉa // Ðể học được những gì mang nhiều ý nghĩa // Cha mẹ thường nhắc con hãy học thật giỏi // Cho tương lai vững chắc // Khi con đau ốm con nhớ uống thuốc bắc // Luôn tôn trọng người già và giữ gìn sức khỏe // Hãnh diện vì dân tộc và luôn suy nghĩ cặn kẽ // Giờ chúng ta nơi đây trên đất lạ quê người // Với cuộc sống mới ta cùng nhau bước tới // // Có ai biết được tương lai sẽ ra saỏ // Muốn được thành công phải bỏ ra công lao // Ta có thể ngồi nhìn thế giới đi qua // Hay là liều mình tung cánh bay xa // Hãy vươn đôi cánh trong thế giới tự do // Hãy tự tin lòng mình không nên đắn đo // Cuộc đời qúa ngắn để đi lại con đường cũ // Hãy thực hiện ước mơ mà con tim từng ấp ủ // Hãy mở cửa lòng mình cho con tim dẫn lối // Hãy nhìn về ngày mai và cùng nhau mở lối // Giờ chúng ta nơi đây trên đất lạ quê người// Quê hương ta đang buồn tênh // Ta hãy cùng đoàn kết và vùng lên
© 2024 Lyricenter.com