Người bỏ tôi đứng đây, ở ngày xưa gốc câỵ // Chẳng cần ai nói chi, cuộc tình đã bước đị // Tưởng chừng nghe tiếng khuyên: "cần phải nên lãng quên." // Dù đời đã vỡ tan, cuộc tình đã đứt ngang. // Lòng mình như ngả nghiêng chìm vào cơn bão thiêng // Tôi mơ ? Hay tôi đang bơi qua con sông bao la ? // Cuộc tình khởi đầu, từ ngày xưạ.. // // Ôi! Chàng là nguồn sống vui trên đờị // Chàng là vườn với đoá hoa tuyệt vờị // Chàng là ánh ngời ban maị // Ôi! Chàng là nguồn sống vui trên đời! // Chàng là cảnh sắc giữa nơi xa vờị // Chàng là khúc nhạc của tôị // Nhưng tôi không quên, tôi mang tơ duyên, // Con tim này thuộc về chàng. // Chàng ơi ! // // 2. // // Người cùng tôi bước đi, người nhìn tôi ướt mị // Mặt kề bên sát vai, người tình tôi bước vuị // Người ngỏ câu ái ân, và lòng tôi bỗng run. // Người bảo tôi rất êm: "Nào cười lên tí, em!" // Nào ngờ đâu bóng chim người rồi bay vút lên ! // Tôi mơ ? Hay tôi đang bơ vơ trong cơn hư vô // Cuộc tình tàn rồi, từ ngày xưạ.. // // Ôi! Chàng là nguồn sống vui trên đờị // Chàng là vườn với đoá hoa tuyệt vờị // Chàng là ánh ngời ban maị // Ôi! Chàng là nguồn sống vui trên đời! // Chàng là cảnh sắc giữa nơi xa vờị // Chàng là khúc nhạc của tôị // Nhưng tôi không quên, tôi mang tơ duyên, // Con tim này thuộc về chàng. // Chàng...chàng là nguồn sống vui trên đời! // Chàng là cảnh sắc giữa nơi xa vờị // Chàng là khúc nhạc của tôị // Chàng...//
© 2024 Lyricenter.com