Dưới kia từ giã ra về// Cơn mê đẫm ướt hồn tê lạnh vào// Cửa nhà trống vắng làm sao// Ðêm từ từ đến từ từ đến// Nửa đêm trăng dọi lá cây// Bên thềm lạnh ngắt phút giây một mình// Cành hoa dâm bụt lặng thinh// Người đi ta biết gửi tình cho ai// Sáng ra nhắm mắt trông ngày// Cuộc vui phố thị càng gây hãi hùng// Quán sông giờ đã mông lung// Tiếng ta hát hòa cùng gió mây// Yêu nhau ta có kiếp này// Hẹn nhau ta sẽ làm đầy kiếp sau// Hôm qua sông đã dâng màu// Hôm nay sông cạn trơ cầu tịch liêu// Ta ra đứng ngó đến chiều// Giờ đây người chắc đã thiu giấc nồng// Trời tây phương có lạnh không?// Xin người yên ngủ trong lòng của ta// Thôi rồi người đã ra đi// Ta ôm mặt khóc còn gì nữa đâu !
© 2024 Lyricenter.com