Muộn màng là khi thuyền xa bến// Người theo ra đưa tiễn// Còn lại chăng nước mây trôi triền miên ...// Muộn màng là khi xưa lưu luyến// Trưa hẹn, chiều chưa đến// Gặp nhau khi đã trăng soi ngoài hiên!// Muộn màng đời khi mưa giông tới// Không còn về chung lối// Gió mưa ngăn cách nhau cũng đành thôi!// Muộn màng ngày em may áo cưới// Anh đuờng đời muôn lối// Dù bao nhiêu ước mơ cũng muộn rồi!// Thắm thiết biết bao lời ước thề// Vẫn có lúc nghe lòng não nề// Mới nắng ấm Ðông lạnh đã về// Từng ngày dài buồn lê thê ! // Mắt đã thấy trăm điều ngỡ ngàng// Bước dĩ vãng bao lần lỡ làng !// Những mất mát cho lòng héo tàn// Chợt một ngày buồn mênh mang !// (Mới thoáng đó Xuân đời úa màu// Bến nước cũ bao lần nhỡ tàu !// Ðến phút cuối sương bạc mái đầu// Còn gì muộn màng cho nhau ?)// Muộn màng là khi một mai sớm// Chợt yêu như mới lớn// Cuộc tình chen giữa nên chi muộn hơn!// Muộn màng là khi tình yêu tới// Tuy lòng mình phơi phới// Thời gian như nhắc câu: “Ðã muộn rồi !â€
© 2024 Lyricenter.com