Ðừng khóc khi tình ra đi// Ðừng khóc cho úa môi mềm// Ðừng làm lệ sầu héo hắt// Trên bờ mi hãy còn tinh khôi// Hạnh phúc muôn đời vẫn thế// Mỏng manh như cánh chim trời// 1 ngày trời làm bão tố// Mang tình yêu xa tầm tay ta 1 đờị// // Hãy chớ níu kéo hoàng hôn tàn// Ðể tim cô đơn đến ngỡ ngàng// Ðừng cho đêm đen giăng ngập lối// Dù lòng biết người gian dôi// Hãy sống để thấy bình minh về// Ðể nghe chim muôn hót vang lời// Ðể nghe trong ta 1 tình yêu// Dù đời vẫn luôn hắt hiu// // Buồn ấy không hề vô nghĩa// Giờ hãy cứ khóc thật nhiều// Chạm vào tận cùng nỗi nhớ// Ðể ngày mai không còn chia ly// Hạnh phúc sẽ lại tìm đến// Và ta sẽ nở nụ cười// Nhìn lại nỗi buồn khốn khó// Ðã dạy ta sống thật nâng niụ.. từng ngàỵ..// // Hãy chớ níu kéo hoàng hôn tàn// Ðể tim cô đơn đến ngỡ ngàng// Ðừng cho đêm đen giăng ngập lối// Dù lòng biết người gian dôi// Hãy sống để thấy bình minh về// Ðể nghe chim muôn hót vang lời// Ðể nghe trong ta 1 tình yêu// Dù đời vẫn luôn hắt hiu// // Hãy chớ níu kéo hoàng hôn tàn// Ðể tim cô đơn đến ngỡ ngàng// Ðừng cho đêm đen giăng ngập lối// Dù lòng biết người gian dối// Hãy sống để thấy bình minh về// Ðể nghe chim muôn hót vang lời// Rồi khi ta vui ta đàn ca// Cuộc đời mỉm cười đấy thôi// Ngày mai ta vui ta đàn ca// Cảm ơn..... nỗi buồn.... đã qua
© 2024 Lyricenter.com