Thu qua nhanh đông mang cơn gió lạnh// Cùng sương rơi chìm vào bóng đêm// Từng ngày xưa đóa, tìm về hơi ấm// Chỉ biết anh mãi rời xa// // Xưa bên nhau anh trao tiếng yêu đầu// "Nguyện sẽ mãi bên em xua bóng đêm"// // Ngày anh đến như tia nắng mai,// Ánh dương về cùng bình minh.// Tình mình say đắm, ngọt ngào bao tiếng yêụ// Khi ánh sáng, hoàng hôn chợt tắt bóng đêm kia về// Người lại mang đến em bình minh// Bỗng dưng một làn hơi ấm chạm vào tay// Và tràn ngập ánh sáng quanh đâỵ// Lời anh nói thì thầm bên tai,// Ánh sáng kia là đom đóm yêu dịu kỳ// Sẽ mong cho em tìm đươc hơi ấm// Những khi không anh chẳng còn đêm giá băng.// Anh mãi bên em mà thôị// // Nhưng đông qua khi xuân mang nắng về// Thì anh đã vội vàng theo gió bay// Còn lại bóng tối vây quanh chính em,// Nỗi đau này chỉ mình em..// Và rồi đom đóm, vội tàn khi nắng lên// // Tình yêu đó dường như đã chết trong anh// Hay vì tình anh đã trao về aỉ// Những kỉ niệm ngày xưa ấy, người đành quên// Em vẫn chờ người nơi xưa// Rồi đêm trôi bình minh lại đến cuốn đi sương lạnh// Xóa tan u sầu// Bóng tối kia không còn chờ ánh sáng// Hai trái tim không còn cùng nhịp như lúc xưa// Ðến hôm nay em nhận ra// // Rồi thời gian qua mình em vẫn bước đi trên con đường mùa thu lá rơi vàng thêm// Những con đường ngày xưa ấy của riêng em// Chỉ còn kí ức xa xưa// Chợt nhận ra tình yêu xưa ấy nay chỉ còn lại trong những đêm cô đơn// // Nỗi lo âu cho 1 cuộc sống mới// Ðến hôm nay em chợt nhận ra đã quên// Quên mất đã từng yêu
© 2024 Lyricenter.com