Tỉnh lại đi em đừng có mơ// Mơ nơi cao sang phũ phàng// Mơ chốn mê say khi cuông quay// Mơ chốn xa hoa đêm nhạt nhòa// Tỉnh lại đi em đừng có mong// Mong ở tương lai chốn đọa đày// Mong ước nhân gian nào có sai// Nhưng với riêng em đời oan trái// Tỉnh lại đi hỡi những giấc mộng quá dại khờ// Những cơn mê say trong đêm đã khiến em tôi giã rời// Cứ như thiêu thân mà thôi cứ như hoa đêm lả lơi// Cứ mang xác thân tả tơi u tối của em đến bao giờ nguôi// Về đi hỡi bóng dáng người// Hãy quên đi bao năm tháng cho em nỗi sầu// Thế gian bao nhiêu niềm vui// Ðắng cay em hãy nhường thôi// Tiếc chi em ơi kiếp sống cho em những phút lả lơị// Tỉnh lại đi em đừng có yêu// Yêu những đam mê quá tầm thường// Yêu những cơn say tìm thú vui// Yêu những cơn điên đầy chôn vui// Tỉnh lại như em đừng có xa// Xa những yêu thương chốn thiên đường// Xa những hương thơm lúc bình minh// Thức giấc đi em ngày tươi sáng.
© 2024 Lyricenter.com