Anh không thể tin, không thể biết, để mất em trong cơn mê say thật mơ hồ// Anh như lạc giữa vào thiên đường, ở nơi đó có em và anh, mây phủ ngang đầu, em bước qua cầu, lỡ cung sầu// // Sương rơi nhẹ bay trên hàng cây, lạnh buốt đôi chân anh run run từ cõi lòng// Tuyết phủ trắng xóa cả con đường, một mình anh bước trong lẻ loi// Phố vắng đơn côi, mãi mãi phôi phai, trong giấc mộng// // ÐK:// // Rồi em đến mang bao nhiêu hi vọng, chợt thắp lên ngọn lửa ở trong lòng// Cùng em ngắm sắc cầu vồng, cánh hoa hồng ngập tràn sức sống// Mùa xuân đến cỏ cây như gọi mời, cùng hát lên cho ta thêm yêu đời// Nhìn lên ánh nắng mặt trời, dáng xuân ngời những ước mợ...// // (Ngàn hoa khoe nắng mới, nhìn lên ánh nắng mặt trời,một ngày mới bao ước mơ)
© 2024 Lyricenter.com