Ánh trăng nghìn năm đã phủ đầy ngoài cửa tây// Má hồng nhuốm màu phong sương// Thoáng thấy dung nhan của người trong gương đồng// Cài nhành trâm ngọc tạm điểm trang// Nghìn năm cô quạnh vì ai đặt tâm sự lên nét vẽ// bǐ mò wǎn liú nǐ de xiāng// // Bút pháp của người uyển chuyển như khói hương// Người vì ai khẽ xướng trong điệu thất huyền cầm// Thoáng một hồi mộng tựa như thập trượng hồng trần// Minh nguyệt Tần, quan ải Hán// Say nắng tà, tựa lan can// Quay đầu cười kẻ đã giăng thiên la địa võng// // Khúc nhạc tàn, người ly tán// Lệ anh hùng, ải mỹ nhân// Ðao kiếm lạnh, đuốc đã tàn// Lầu cao ngăn cách, khó gặp cố nhân// Khoác gấm uyên ương, tâm còn bàng hoàng// Vạn năm sau giang sơn này thuộc về ai// Thiên nhai phân đôi
© 2024 Lyricenter.com