Giấc mộng niên thiếu vương vấn trong ý niệm// Ðảo tiên linh hoa nở bên bờ// Ðêm cô tịch chỉ có tinh tú trên dãy ngân hà// Phảng phất trong mộng yên hoa rực rỡ// Từ thuở thiếu niên, dung nhan xưa ấy// // Oai phong vượt gió ngự kiếm tiên// Ước nguyện xưa ấy một đời kết duyên// Hóa thành áng mây trong vầng thi thiên// Ðường xa xôi đến tận chân trời// Người biến mất trong chớp mắt, vẫn lưu luyến nụ cười má lúm đồng tiền// Sóng biếc lăn tăn, tái hiện dòng thời gian bạc màu// // Hồi ức thật là mơ hồ// Chớp mắt đã bao năm, tuổi xuân trôi xa dần// Bên mộ chỉ còn ta đơn độc với lời thề// Thấm thoát bao lần phong nguyệt, vung kiếm hỏi trời xanh// Mặc cho muôn vàn phong ba bão táp// Tương tư kiếp trước biết gửi vào đâu// Tơ tình ba kiếp khó tiếp tục// Ai sẽ cùng ta chung thuyền vượt gió mưa// // Kết cục vốn đã định trước// Ðường xa xôi đến tận chân trời// Người biến mất trong chớp mắt, vẫn lưu luyến nụ cười má lúm đồng tiền// Sóng biếc lăn tăn, tái hiện dòng thời gian bạc màu// Hồi ức thật là mơ hồ// Bất chợt chuyện xưa như làn khói thoảng như lá vàng rơi// Ðể lại truyền thuyết một đời, hậu nhân ngưỡng mộ// // Trải qua biển xanh dâu bể, hào khí hóa thành sương tuyết// Không oán hận, cùng người hành tẩu khắp thế gian// Ðã qua bao năm, tuổi xuân trôi xa dần// Bên mộ chỉ còn ta đơn độc với lời thề// Thấm thoát bao lần phong nguyệt, vung kiếm hỏi trời xanh// Mặc cho muôn vàn phong ba bão táp// Bất chợt chuyện xưa như làn khói thoảng như lá vàng rơi// Ðể lại truyền thuyết một đời, hậu nhân ngưỡng mộ// Trải qua biển xanh dâu bể, hào khí hóa thành sương tuyết// Không oán hận, cùng người hành tẩu khắp thế gian.
© 2024 Lyricenter.com