Màn đêm xuống, đường khuya vắng có tôi và tôi// Không còn ai sớt chia buồn vui, đi về đâu bước chân lẻ loi// Nhìn đời muôn lối, đi tìm anh giữa muôn trùng khơi// Câu tình yêu giống như bèo trôi, đã hết rồi// // Còn chi nữa, ngoài câu hứa sẽ không rời xa// Nhưng giờ đây chỉ riêng mình ta, lê bàn chân giống như hồn ma// Lạnh lùng băng giá, trên bờ môi cất lên lời ca// Mong màn đêm xót xa dần qua, ánh dương về.// // [ÐK:]// Rồi ngày mai ánh sáng tình yêu, sẽ dắt ta đến chốn yên bình// Một nơi xa chỉ em và anh không còn cay đắng với bao hờn ghen// Dù là mơ vẫn cứ chờ mong, ngày thấy anh để nói lên rằng// Dù ngày mai đời có khổ đau em nguyện trọn kiếp không hề mất anh.
© 2024 Lyricenter.com