Dưới cơn mưa lạnh của buổi chiều Paris // Mẹ cầm trong tay ngọn cờ phất phới // Mà lòng bao la như rừng người đi tới // Dưới cơn mưa lạnh của tủi hờn dâng lên // Mắt mẹ bỗng nhoà một làn mưa sa // Ướt đôi má gầy chảy về quê hương // // ÐK : // Giọt nước mắt của Me là niềm ao ước // Ðất nước rồi đây không còn điêu đứng // Bao nỗi lầm than căm hờn cay đắng // Tan hết thành mâỵ.. // // Giọt nước mắt của Me là niềm kiêu hảnh // Trên bốn ngàn năm của một dân tộc // Trãi bao khó khăn nhưng thề không sờn // Lòng vẫn sắc son... // // Giọt nưóc mắt của Mẹ là một giòng suối // Man mác tình thương vun bồi sông núi // Mang gió hiền lương bay về thế giới // Tha thiết niễm vuị.. // // Giọt nước của Mẹ là một ngọn đuốc // Soi sáng đường đi của cả thế hệ // Hôm nay tiến lên, ôi lời thúc giục // Tựa như đốt cháỵ.. // // Giọt nước mắt của Mẹ là nguồn hy vọng // Cho bao nhiêu cánh tay mong đập gông cùm // Một ngày tươi sáng hơn sẽ về tưng bừng // Một ngày có ánh maị.. // // Giọt nước mắt trôị.. Một lần rơi xuống đâỵ.. // Buổi chiều như ngất ngâỵ.. Giọt nước mắt của Mẹ ... // // Dưới cơn mưa lạnh của buổi chiều Ba mươi // Mẹ cầm trong tay ngọn cờ phất phới // Mà lòng bao la như rừng người đi tới // Dưới cơn mưa lạnh của tủi hờn dâng lên // Mắt mẹ bỗng nhoà một làn mưa sa // Giọt nước mắt của Mẹ để gửi về Quê Hương //
© 2024 Lyricenter.com