Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng // Rừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng // Hà Nội mừng đón Tết // Hoa chen người đi, liễu rủ mà chi // Ðêm tân xuân Hồ Gươm như say mê // Chuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghi // Ngàn phía đến lễ đền // Chạnh lòng tôi nhớ tới người em // // Tôi có người em gái, // Tuổi chớm dâng hương, mắt nâu rộn ý yêu thương // Ðôi mắt em nói nhiều, // Tha thiết như dáng kiều, hoa tình yêu // Nhưng một sớm mùa thu // Khép giữa trời tím ngắt nàng đi gót hài xanh // Người đi trong dạ sao đành // Ðường quen lối cũ ân tình nghĩa xưa // // Rồi ngày thống nhất đến rất nhanh không ai ngờ // Cầu chia giới tuyến đến mai đây san đất bằng // Nụ cười trong gió sớm // Anh đến chờ em giữa cầu Hiền Lương // Em tôi đi màu son lên đôi môi // Khăn san bay lả lơi trên vai ai // Trời thắm gió trăng hiền // Hà Nội thêm bóng dáng nàng tiên // // Em tháp Rùa yêu dấu còn đó như thơ // Lớp người đổi mới khác xưa // Thu đã qua những chiều // Song ý thơ rất nhiều cả tình yêu // Em nhẹ bước mà đi // Giữa khung trời bát ngát // Tình ta hết dở dang // Ðường xưa lối ngập lá vàng // Ðường nay thong thả bao nàng đón xuân // // Lòng anh như giấy trắng thanh tân ép hoa tàn // Thời gian vẫn giữ nét yêu thương nơi hoa vàng // Dịu lòng đàn dẫn phím ý thơ trào dâng // Viết gửi về Nam // Ðêm hôm nao ngồi nghe qua không gian // Em tôi mơ miền xưa qua hương lan // Trời Bắc loá ánh đèn // Một người trên đất Bắc chờ em
© 2024 Lyricenter.com