Mây chiều lạc ngoài gió biếc// Lá thu điệu buồn// Rụng sầu luyến tiếc// Bước chân ngại ngùng// Lặng hồn sương khói mênh mông// // Khi về dặm mòn nỗi nhớ// Thoáng nghe hồn mùa// Chạnh lòng lữ thứ// Tiếng nói nghẹn ngào// Vọng về êm bước mộng du// // Huyền! Mắt xanh đêm ngàn sao// Luyến thương dâng sầu ngút// Cánh uyên lên ngời cao không vơi niềm đau// Ðêm lắng hương men rượu say// Khóc không nguôi lệ xót xa// Trong ánh chiều nay muôn lá bay// Thu vừa đến hay ngùi nhớ// Sương chiều xuống đôi vai gầy// Từng chiều thu phai// // Huyền! Những đêm hồn hoài mong// Lá khô rơi từng bước// Heo may đem sầu đông êm về ngoài song// Ðêm giá băng cho lòng say// Ánh sao sa rụng cánh cô đơn// Ôi lệ rơi trong khói mây// Ðêm vọng tiếng kinh cầu khuất// Như lời cuối trong đêm dài// Tình xưa đã phai// // Khi về mùa in lá biếc// Nhớ chăng điệu buồn// Gọi mùa đã chết// Dấu chân ngại ngùng// Dặm mòn in vết cô đơn// // Khi về mùa xanh lá thắm// Nhớ xuân tuổi nào// Dạt dào nắng ấm// Phút giây hẹn hò// Gọi Huyền anh nói: Yêu Em!//
© 2024 Lyricenter.com