1.// Khát một hớp mưa trong lành // Khát một áng mây trong xanh// Khát một ánh mắt thật thà// Khát một trái tim đậm đà// Và ngọn lửa sờ thấy nóng// Không phải lửa ma trơi // Không phải lửa ma trơi // // Viết một câu cho một người// Viết một câu cho hai người// Viết nghìn câu cho bao người// Viết trường thiên cho muôn loài// Mà thề sẽ không viêt// một chữ cho kẻ gian// một chữ cho kẻ gian// // Ð.K.// Ta tựa như chim trong lồng cô đơn// Như ruộng khô khan đang chờ mưa nguồn// Như người hấp hối mong một thiên đường// Chờ cho giọt nắng rơi trong đêm trường // Ta tựa như cây trong vườn rêu hoang// Như em bé giữa bọn sói rừng // Như người chết đuối mong chờ con thuyền// Mà vẫn giữ lấy chính tâm vững bền// // 2. // Nói một tiếng ru nhỏ nhẹ// Nói một tiếng ru vỗ về// Nói một tiếng sao êm đềm// Nói một tiếng ôi rất mềm// Mà tựa như roi quất// Tát vào mặt giả nhân// Tát vào mặt giả nhân// // (trở lại Ð.K. hát đoạn 1 tới hết)
© 2024 Lyricenter.com