Ðêm nay trăng chiếu qua làng,// Có người ra ngắm trăng màng màng mợ// Trăng quê như lúa lên tơ,// Ta ngồi nhặt ánh trăng thơ ngát tình.// Ai hay trăng sáng chong lành,// Ấp ủ một mối duyên tình ngàn thụ// Ai ơi say với trăng thâu,// Lại đây mà lắng nghe câu chuyện này:// // Ngày xưa, ngày xửa, chứ ngày xưa,// Có chàng mục tử dối quê (mà) dối làng.// Dối cha dối mẹ họ hàng,// Trời đày anh sống Cung Hằng xa xạ// Anh mang tên Chú Cuội Già,// Trăm năm ở với Hằng Nga yêu kiềụ// Tính tình tang.// Ðàn tình reo (ớ ơ) vang ơ hờ// // Một hôm chàng bỗng thấy yêu,// Và liều ăn cắp rất nhiều để chọ// Rượu tiên, châu báu, hoa thơm,// Ðàn vàng, thơ ngọc để dâng Hằng Ngạ// Ngọc Hoàng giận phạt Cuội ta,// Ðày xuống dương thế khiến xa lìa người thương.// Ðể anh xa cách người thương,// Khóc than mối tình trên đường trần gian.// // Cho nên khi xuống dương trần,// Sống đời mưa gió, âm thầm lẻ loị// Anh đi gieo rắc muôn nơi,// Cung đàn ai oán cho vơi nỗi buồn.// Ðêm nao trăng sáng trăng tròn,// Có mình anh đứng ôm đàn để mợ// Anh nay nói dối hơn xưa,// Vì mong lại kiếp Cuội Già gần em//
© 2024 Lyricenter.com