Ngâm: // // Người ta đồn rằng, người ta đồn rằng: // // Nói: // // Ðồn làm saỏ // // Ngâm: // // 'Búi-tó củ-hành là anh thiên-hạ, // Còn đuôi-gà buông xoã (còn đuôi-gà buông xoã). // Ấy gái ganđạ, ấy gái ganđạ, gái chả sợ traị' // // Hát: // // Tục-truyền thượng-cổ dân ta (ơ ơ hờ ơ hơ), // Ðàn-ông, đàn-ông búi-tó (ới a), đàn-bà (ư ư ừ), đàn-bà vấn khăn. // Có người tóc (ư) để đến chân (ớ hơ ờ hơ ơ hờ). // Tóc để đến chân, có người tóc để đến chân. // Qua thời Pháp-thuộc mà dầnđần mới đổi thay (ớ hơ ờ hơ ơ hờ). // Thầy-đồ mới cắt búi-tó để mà vận tây (mới cắt búi-tó để mà vận tây), // Bà-đồ cũng cởi váy (ấy ai ơi) từ đây mặc quần (hờ hờ hờ hơ hớ hơ hờ hơ hơ hờ). // // Ngâm: // // Còn cô-tú thì saỏ // Cô-tú thì saỏ // Cô-tú cũng liệng chiếc yếm ra sân. // Cuộc đời cô đổi mới (í ...i). // Cuộc đời cô cải-tiến, cho nên cô mới cần ... // // Nói: // // Cần cái gì? // // Ngâm: // // Cần cặp bánh-bao! // Răng đen (răng đen) cô mới nhuộm hôm nào (hôm nào), // Bỗngđưng cô cạo trắng (ứ ư ừ) để bịt thêm dăm-ba chiếc răng vàng. // // Nói: // // Ðể làm gì? // // Ngâm: // // Ðể cười duyên với trai làng. // // Hát: // // Sau hồi Thế-Chiến Thứ-Hai (ơi), // Phong-trào tài-tử nước ngoài tràn (i) vộ // (pưng pứng pừng pưng pừng pưng pưng pứng pừng pưng pứng pừng pưng pừng pưng) // Gái thời rẽ kiểu tăng-gô, // Trai thời chải Bốp Te-lo (ối a) sừng bò, // (pưng pừng pưng). // Khoan hỡi hò khoan, dô hò khoan hỡi hò khoan. // Càng thấy lắm trò, càng ngày càng thấy lắm trò: // Có anh cạo trọc để thờ chàng Bruyn-nợ // (pưng pứng pừng pưng pừng pưng pưng pứng pừng pưng pứng pừng pưng pừng pưng) // Có nàng uốn kiểu Lô-lộ.ố ...ô, // Nàng thờ Bri-gíit Bạc-đô (ới a) chải bù, // Hò khoan hò khoan // (pưng pưng pưng pưng pưng pưng pưng pưng pưng pưng pừng pưng pừng pứng pưng pừng pưng pừng pưng) // Tóc uốn to xù, có nàng tóc uốn to xù, // Khác nào như tổ chim u (ới a) trên đầu, // Lại còn nhuộm đỏ, nhuộm nâu, // Nhuộm vàng, nhuộm bạch, như đầu Mary Linh. // (pưng pứng pừng pưng pừng pưng pưng pứng pừng pưng pừng pưng) // // Ngâm: // // Hò ới ...i! // Báo đăng cô nữ-học-sanh, // Cha mẹ nghiêm-khắc nên cấm mình phiđê, // Giận đời vì thấy mình quê, // Mua chai thuốc chuột đem về uống chơị // // Hát: (theo lối hò nện của miền trung) // // Uống vào nguyên lọ (mà) một hơi! // Là hù là khoan // Uống thấy vật-vạ, // Là hù là khoan // Cô mê-tơi (mà) trên giường. // Là hù là khoan, hù khoan hỡi hù khoan // Hết khoan rồi tới hụi ...ơ hụi ớ // Hết hụi rồi tới khoan // Là hù là khoan, hù khoan hỡi hù khoan // Kịp thời xe đến (mà) nhà-thương // Là hù là khoan // Nếu để lâu một chút xíu // Là hù là khoan // Thì có đường đem chôn // Là hù là khoan, hù khoan hỡi hù khoan // Hết khoan rồi tới hụi ...ơ hụi ớ // Hết hụi rồi tới khoan // Bao nhiêu kiểu mới (mà) đưa sang, // Việt Nam (mà) hấp-thụ còn hơn (mà) nước ngoàị // // Ngâm: // // Duy con một kiểu (mà) chưa thấy // // Nói: // // Kiểu chi rứả // // Hát (vẫn theo điệu hò nện) // // Kiểu búi-tóc-ngược // Là hù là khoan // Của mấy bà đánh ghen. // Là hù là khoan hù khoan hỡi hù khoan // Là hù là khoan, // Là hù là khoan, // Là hù là khoan, hù khoan hỡi hù khoan
© 2024 Lyricenter.com