Khúc Tám:// // Kê Khang và Khúc Quảng Lăng, kể lại chuyện đời Nguỵ ở bên Tầu, có một người khách lạ, giỏi đàn giỏi vẽ tới kết bạn với Kê Khang. Người đó dạy cho Kê Khang một bài nhạc nhan đề Quảng Lăng, nhưng dặn Kê Khang là không được truyền cho ai cả. Về sau, Kê Khang bị giết, cho nên không còn ai được nghe bản nhạc lưu loát như nước chảy, nhẹ nhàng như mây trôi này nữạ// // (Ngâm)// // Kê Khang này khúc Quảng Lăng// Một rằng Lưu Thuỷ hai rằng Hành vân (*)// // (Hát)// // Hay , hay thật là hay// Hay , hay thật là hay// Nhưng nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào// Nuốt cay thế nào// // Nhớ xưa có người khách lạ khách lạ // tới nhà của Kê Khang// Giỏi đàn giỏi hoạ // đôi bên tương đắc// đôi bên tương phùng// Khách chơi khúc nhạc// Nước chẩy, nước chẩy// Khúc nhạc, nhạc mây trôi// // Nhạc này, nhạc này// Kê Khang học lấy // nhưng không được truyền cho ai// // Tiếc thay khúc nhạc nước chẩy// khúc nhạc nước chẩy mây trôi// Nhạc (ý a) thanh bình, nặng (ý a) nặng tình// Quê hương yêu dấu quê hương huyền thoại như mơ// // Tiếc thay khúc Quảng lăng ấy// Khúc nhạc lên non, khúc nhạc theo suối theo suối// Ðã thất truyền, đã thất truyền// Vì Kê Khang bị giết suối vàng đem theo// // Mới hay những kẻ hiền ngoan hát nhạc bình an// Giữa thời binh biến chinh chiến// Kẻ (ý a) có quyền thường (ý a) cay nghiệt// thì CA NHÂN phải phải chết nên đời không mấy khi ấm êm ...
© 2024 Lyricenter.com