Ngựa Hồng xưa kia cùng bậc chinh nhân // Bách chiến nơi sa trường đời// Ngựa Hồng hôm nay cột vào yên cương// Cong lưng kéo chiếc xe thôi// Ðường đời quanh co chật chội// Bui bờ quanh năm lầy lội// Cỏ hèn đã úa từng cội// Ngựa Hồng đi quanh thành cổ tan hoang// Ði quanh miếu cũ rêu phong.// Ngựa Hồng khiêng bao nặng nề trên lưng// Vó bước phong sương ngập ngừng// Ngựa Hồng long đong, trụi bờm, se lông// Cong lưng, vó bước mông lung// Từng ngọn roi đau tàn bạo// Từng gò dây cương nghẹn ngào// Một hàm thiếc khoá miệng vào// Cuộc đời lao đao của kẻ vong thân// Khiêng voi, cõng rắn trên lưng.// // Ngựa Hồng xưa kia oai phong tuấn mã // Ði trong vinh quang sa trường dấn thân// Bờm ngựa tung bay trong cơn gió sớm// Ðuôi cong vung lên trong chiều khói lam// Ngựa dù hôm nay đeo yên gấm vóc // Hay đưa xe loan cũng là kiếp nô// Kiệu vàng trên lưng, nhưng đôi mắt đã che ngang// Bơ vơ trên đường nhấp nhộ// // Ngựa Hồng xưa kia cùng bậc chinh nhân// Bách chiến nơi sa trường đời// Ngựa Hồng hôm nay cột vào yên cương// Cong lưng kéo chiếc xe thôi// Ðường đời quanh co chật chội// Bụi bờ quanh năm lầy lội// Cỏ hèn đã úa từng cội// Ngựa Hồng đi quanh thành cổ tan hoang// Ði quanh miếu cũ rêu phong.// Ngựa Hồng đi trong buổi chiều trăm năm// Bỗng thấy xa xăm Ngựa Rừng// Ngựa Thần không yên, Ngựa Hùng không cương// Oai linh cất vó trong sương// Ðộng lòng thương cho đồng loại// Ngựa Rừng phi qua ngọn đồi// Nồng nàn hí tiếng mời gọi // Ngựa Hồng ơi ! Tung xiềng để ra đi// Thênh thang khắp cõi tang thương. // // Ngựa Hồng quay lưng đưa chân đá vỡ yên cương// Thong dong lên đường thoát thân// Cỏ nội xanh tươi thơm tho đón gió// Sương rơi trên muôn hoa ngàn ngát hương// Ngựa Hồng không ai che đôi mắt nữa // Trông ra hai bên con đường rất xa // Ngựa Hồng vươn lên phi qua lỗ bé trôn kim// Thong dong đi vào cõi không !//
© 2024 Lyricenter.com