Trăng bao nhiêu tuổi á a, ới a trăng già// Mà sao ta thấy ý a ới a ta già, ta già như trăng// Ta già như trăng, ta già như em// Hỡi em trăng già, em vẫn sáng êm// Trăng ơi, trăng ở à ơ trăng ở một mình// Thì ta cũng sống ơ a, ới a một mình như trăng// Một mình như trăng, cô quạnh như em// Hỡi em trăng tình, em sáng lung linh.// Ðá bao nhiêu tuổi a a, ới a đá mòn// Mà sao ta thấy ý a, ới a đá buồn, đá long lanh buồn// Ðá buồn như ta, đá buồn sâu xa// Ðá ơi, tuy buồn, đá vẫn nguy ngạ// Ðá, trăng bao tuổi y ý, đá, trăng mới già// Mà sao ta thấy ơi a trăng tà, cũng như đá già// Vẫn còn đương tơ, vẫn còn trơ trơ// Giữa nơi ta bà hay đối với tạ// // Trăng ơi, im lặng à a ới a suốt đời,// Mà sao ta cứ ý a ới a đứng ngồi, đứng ngồi không yên// Suốt đời lăn quanh, suốt đời lang thang// Hát ca êm đềm hay hát vang vang// Trăng ơi, sống cả a a sống cả muôn đời// Còn ta sống chết y a ới a không ngoài// Chẳng ngoài trăm năm// Không ngoài trăm năm, nên phải lênh đênh// Hát ca một mình thay tiếng đá, trăng// Kiếp xưa cây ở ờ ơ ới a dưới rừng// Hoả Sơn đi xuống y a ới a đốt từng núi non cây rừng// Cây còn tươi xanh hay già trăm năm// Hoá sinh ra thành tảng đá im lìm// Ðá, trăng không tuổi y ý đá, trăng ít lời// Dù ta sống chết ới a cũng gợi tiếng ca cho đời// Ðá nằm nghe ta hát vọng trăng cao// Hát trong kiếp này hay hát trong kiếp saụ//
© 2024 Lyricenter.com