Một đời vô danh đá sống vẫn thờ ơ// Nhọc nhằn năm tháng, tháng năm nhọc nhằn thêm// Ðá sống không thật gần ai và cách xa mọi người// Dường như không biết yêu và dường như không biết nhớ// Vì con tim giá băng nên tâm hồn vô nghĩa// // Vốn sống đời tha phương// Mòn gót bước mà thấy trong lòng như luôn luôn lẻ loi// // Ðừng sống giống như hòn đá, giống như hòn đá// Sống không một tình yêu// Sống chỉ biết thân mình// Tâm hồn luôn luôn băng giá// Ðừng hóa thân thành đá// Vì tâm hồn đá giá băng// // *// * *// // Từng ngày cuộc sống thoáng chốc lại đổi thay// Bầu trời mỗi tối có biết bao sao đổi ngôi// Nhưng có bao giờ hòn đá ấy bỗng khóc như loài người// Vì đá không biết yêu và vì đá không biết nhớ// Vì con tim giá băng nên tâm hồn vô nghĩa// // Vốn sống đời tha phương// Mòn gót bước mà thấy trong lòng như luôn luôn lẻ loi// // Ðừng sống giống như hòn đá, giống như hòn đá// Sống không một tình yêu// Sống chỉ biết thân mình// Tâm hồn luôn luôn băng giá// Ðừng hoá thân thành đá// Vì tâm hồn đá giá băng//
© 2024 Lyricenter.com