Khi em đi, anh tưởng chừng như mất// Khi em đi, anh tưởng chừng như quên// Ðời muôn trùng nhưng quanh quẩn// Và lối mòn ướt trơn// Những lối mòn ướt trơn// Anh ngã lòng cơn mưa// Anh ngã lòng cơn mưa// Anh ngã chiều vàng úa// Hiu hắt dòng sông xưa// Không có em! Không có em!// Anh mỏng manh vật vờ gió cuốn// Gió... cuốn... xa!// Anh cũng không biết nữa// Anh cũng không biết nữa// Về lối cỏ mòn xưa và tiếng gió nhẹ đưa// Anh ngã lòng cơn mưa, ngã chiều vàng// Chiềụ.. vàng... úạ..!// // Khi em đi, anh tưởng chừng như mất// Khi em xa anh, tưởng trong lòng đã quên// Ðời muôn trùng quanh quẩn// Và lối mòn ướt trơn// Những lối mòn ướt trơn// Anh ngã lòng cơn mưa// Anh ngã lòng cơn mưa// Anh ngã chiều vàng úa// Hiu hắt dòng sông xưa// Bài tình khúc chẳng bao giờ cũ// Anh hát quên ngày đêm// Vọng buồn đến cỏ cây// Em ơi, em ơi! Biền biệt chi đến thế?// Em ơi, em ơi! Biền biệt chi thế em?// Em ơi, em ơi! Biền biệt chi đến thế?// Em ơi, em ơi!// Biền... biệt... chị.. thế... em...?//
© 2024 Lyricenter.com