Ðã Thu về đó, ới ơ người tình// Ðã già thêm nửa hành trình thương yêu// Ðã nghe nhịp sống, ới ơ đìu hiu// Ðã nghe gần gũi nhạc thiều âm tỵ// // Tôi đã sống cuộc đời lung linh hiển hiện// Mặt trời lên, rồi chết dưới chân mây// Hoa đang tươi chợt héo hắt trong ngày// Rồi Thu tới cho đời thêm goá bụa// Tôi đã sống một đời thừa thương nhớ// Thừa đôi tay, thừa nước mắt, làn môi// Tôi vẫn hát khi đời câm tiếng hát// Người xa người, và tình sẽ pha phôị // // Ðã Thu về đó, ới ơ người tình// Ðã già thêm nửa hành trình thương yêu// Ðã nghe nhịp sống, ới ơ đìu hiu// Ðã nghe gần gũi nhạc thiều âm tỵ// // Tôi đã sống một đời mong manh ảo vọng// Một lần vui bù mấy kiếp thương đau// Con nai tôi thường mắc lưới trong chiều// Hoàng hôn xuống cho thời gian ngã gục// Tôi đã sống một đời thừa sức sống// Tình lên cao, tình cũng đã chìm sâu// Tôi vẫn biết Thu về, tình sẽ chết// Ðời xa đần, và người vốn quên maụ // // Ðã Thu vàng úa, ới ơ tình rồi// Tôi còn mê mải cuộc đời đi quanh// Hát lên một tiếng, ới ơ buồn tênh// Tiếng Thu một khúc mà thành thiên thụ
© 2024 Lyricenter.com