Tuổi nào hay tủi thân // Và hay khóc với hay dỗi hờn// Tuổi nào hay ngạnh ương, // Tuổi hay bĩu môi và nguýt lườm// Có khi vùng vằng lui tới// Có khi ngồi thừ không nói// Có khi nằm dài co ro bụng đó// Tuổi nào khi dửng dưng, // Ðang náo nức bỗng dưng thoáng buồn// Tuổi nào nũng nịu luôn, // Rồi gay gắt âm thầm não nuột// Có khi cười đùa thân thiết// Có khi thiệt rầu muốn chết// Sống trong nhiệt cuồng, // Yêu ghét liên miên// Dễ thương thay cái tuổi ngù ngờ// Tuổi ơ hờ, tuổi ngu ngơ hờn giận vu vơ !// // Tuổi nào mở lòng ra, // Thả theo gió bay đi bốn mùa// Tuổi còn thêu dệt hoa // Và bốn chữ ''ái tình tôn thờ ''// Phất phơ một hồn đom đóm// Khát khao một vùng ánh sáng// Muốn dâng mình vào trong cơn lửa sống// Tuổi thường hay ngẩn ngơ, // Tuổi say đắm tương lai ngóng chờ// Tình gần bỗng vội xa, // Rồi khép nép xưng tội hững hờ// Có khi ngồi nhà vui quá// Có khi sầu về trên phố// Viết hay đọc hoài không hết phong thự// Dễ thương thay cái tuổi dại khờ !// Tuổi trông chờ, tuổi ngây thơ // Huyền ảo như mơ !// // Tuổi là của tình thương, // Từ con rắn đến voi, đến hùm// Kể luôn tới loài dun, dù nó dữ hay là nó hiền// Có thiên thần, thì cũng có// Lũ ác quỷ ở bên đó// Thế nên tuổi dành ngu ngơ ở giữa// Tuổi là của vị tha, // Tuổi thương sót biết cho mấy vừa// Tuổi một ngày một xa, // Thì hãy giữ cho tuổi không nhoà// Giữa nơi lọc lừa gian trá, // Vẫn mang một niềm tha thứ// Sống trong rừng già, nhún bước nai tợ// Dễ yêu thay cái tuổi thật thà !// Tuổi nhân từ, // Tuổi đương tơ độ lượng bao la !//
© 2024 Lyricenter.com