Ngày nào Việt Nam tang tóc, đời ta chim xa bầy // Nặng nề xoải đôi cánh bay, thiên đường càng xa vời quá. // Là thời thuyền ghe chết đuối, biển sóng gió tơi bời // Nhận chìm đời không tiếng than, ước mơ cuốn theo nghiệt oan // // Suốt hai mươi năm qua, ta vẫn nhớ trước sau đời ta // Suốt hai mươi năm qua, ta vẫn nhớ trước sau đời ta // // Bầu trời nghìn năm bao la, đời vẫn cứ lao tù. // Người vì tự do cứ đi, đi hoài dù không hề tới // Nhờ còn vòng tay nhân ái, ta mới đến bến bờ. // Gục đầu dằn nỗi đắng cay, cố dắt díu nhau về đây // // Ðã hai mươi năm qua, rồi cuộc sống cũng đã nở hoa // Những bông hoa xinh tươi, nở giữa chốn nhân ái bao la // // Thanks America, for your open arms // Grand merci la France, pour vos bras ouverts // Thanks Australia, for you open arms // Merci Canada, pour la liberté // // Ngày nào còn đầy ngơ ngác, từng tiếng nói xa lạ, // Nhìn đường phẳng phiu ngút xa, nghe lòng tủi thân từng bước. // Nhờ đời dạy năng lui tới, thành mến phố quen đường. // Bạn bè vài mươi sắc dân, nước riêng nhưng thân phận chung // // // Ta thấm thía tử sinh, cuối bước nhọc nhằn. // Ta níu ánh bình minh, giữa cơn tử sinh. // // Ðời dù phồn hoa lấp lánh, lòng vẫn nhớ quê nhà // Mẹ hiền choàng trở giấc mộng, khi trời nửa đêm về sáng // Ðời dù buồn vui vẫn thế, đừng gây thêm chia lìa // Lạc loài là một nỗi đau, thấy nhau hãy tin còn nhau // // Khắp nơi trên địa cầu, giờ in dấu bước chân Việt Nam // Những đôi chân miệt mài, đang vươn tới dưới ánh ban mai // Lâu nay ta lặng thinh, hai mươi năm ngại ngần // Sống giữa ân và oán, muốn hát lên đôi lần. // // Grand merci la France, pour vos bras ouverts // Thanks Australia, for your open hearts // Thank you Canada, for the liberty // Thanks America, for your open arms // We, thank the world, for its true freedom // We thank the world, we thank the world // Thank you, we thank you all // // Khắp nơi trên địa cầu, giờ in dấu bước chân Việt Nam // Khắp nơi trên địa cầu, giờ in dấu bước chân Việt Nam // // +++++++// Footprints of Viet Nam// English translation: Le Tịnh Thông, Ðỗ Phú, Dạ Nhật Yến// // I remember my countrys grieves// And lives gone astray// Wings weary with disbelief// Heaven was worlds away // In times, when all seem lost// Adrift on stormy seas// Unheard cries of sacrifice// Dreams shattered helplessly // Through all twenty years, memories remain alive// Through those long lost times, still remember all our lives // Under the endless skies// Theres still no freedom// Searching for human rights// The journey never ends // Cause love in an open heart// Embraced us kindly// Suppressed our wounded souls// So now we have a home // Through all twenty years, looking back on memories// Touch by human soul, with a love that lasts forever // Thanks America, for your open arms// Grand merci la France pour vos bras ouverts// Thanks Australia for your open arms// Merci Canda pour la liberte // The day when the land was new// Each word, such a strange sound// Unknown in endless streets// Each step we feel the pain // The time we learn to live// and learn to fly again// Our friends of a different race// We share the same destiny // We face life and death in every step// We felt life and death in every step // Although our lives fulfilled// We miss our homeland// Mothers spent sleepless nights// Wishing for our home // And love and life we know// Its harder to be upon// Whats lost, we feel the pain// United, well survive // Through all twenty years, looking back on memories// Touch by human soul, with a love that lasts forever // We must be heard twenty years go by// Live in love and hate, found our place in time // Grand merci la France pour vos bras ouverts// Danke Germany for your open arms// Merci Canda pour la liberte// Thanks America, for your open arms // We thank the world for its true freedom// We thank the world, we thank the world// Thank you, we thank you all // All across the world, scatter footsteps of Viet Nam// All across the world, scatter footsteps of Viet Nam
© 2024 Lyricenter.com