Cõi Thiên Trúc miền Tây phương lạc cảnh, // Chùa Lôi Âm vang vọng mấy hồi chuông. // Một nhà sư trong lớp áo nâu sòng, // Ðang kính cẩn quỳ dưới chân Phật Tổ. // // Vọng cổ// // “Ðệ tử là Mục Kiền Liên xin cúi đầu đảnh lễ, trước đấng từ bi thần thông quảng đại, đệ tử xin thành tâm phủ phục trước liên ............... đàị Trải mấy ngày đêm với muôn dặm đường dàị Cúi xin Phật Tổ ban tràng phan tích trượng để đệ tử tìm đường xuống tận âm cung. Kể từ ngày xa cách mẫu thân, nay âm dương cách biệt đôi đường, nay đệ tử quyết lòng xuống điện Minh Vương để được báo đền tình thâm mẫu tử.? // // Ðức Như Lai phán rằng: “Nhữ mẫu tội căn thâm khuyết, nhất nhữ nhất nhơn nhật sở hại hà.? Mục Kiền Liên vội vã phân qua mà dòng lệ chan hoà. “Ðệ tử xin nguyện trì trai, giới sát, quyết trọn đời sớm kệ chiều kinh. Mượn đuốc tuệ cửa thiền soi sáng nẻo u minh, nhờ thuyền bát nhã đưa sang bờ khổ ảị Cho hồn tăng mẫu sớm thoát vòng oan trái, đáp nghĩa sinh thành và trọn đạo làm con.? // // Sau khi nhận lãnh bảo vật của Như Lai Phật Tổ, Mục Kiền Liên cúi đầu bái biệt dời chân, theo gót quỷ vô thường xuống điện âm cung, đường về thập điện vô cùng hiểm trở. Kìa điện Tần Quảng Vương uy nghi rực rỡ, mã diện, ngưu đầu rộn rịp lao xaọ Một nhà sư tay cầm tràng phan, tay nương tích trượng bỡ ngỡ bước vào trước điện Xiêm La, xin vào yết kiến Diêm Vương, trình qua sau trước nguồn cơn sự tình. // // “Ngươi là kẻ ở miền dương thế, // Nhân việc chi xuống chốn âm cung. // Hãy mau mau bày tỏ thuỷ chung, // Cho ta được hãn tường duyên cớ.? // // Vọng cổ// // “Trăm lạy Ðức Diêm Vương cho bần tăng qua mười cửa ngục để tìm mẫu thân cho thoả lòng mong nhớ, kẻo âm dương cách biệt mấy năm ....... trường.? Ðức Tần Quảng Vương liền cho quỷ dạ xoa đưa Mục Liên vội vã lên đường. Khi nghe những tiếng khóc than của những oan hồn, uổng tử, khiến kẻ tu hành thêm xúc động lòng nhân. Nào là biển lửa, vạc dầu, nào là kiếm thọ, đao xương, những hình phạt vô cùng thảm khốc. Nỗi nhớ mẫu thân, nỗi sầu oan nghiệt, Mục Kiền Liên thêm nát dạ can trường.
© 2024 Lyricenter.com