Ðời xanh nét ngọc // Có mây bay yêu kiều // Lòng thanh vắng hơn hôm qua nhiều // Ngỡ như lòng ta đang lớn thôi // Lòng xanh như nước hồ // Bóng ta in ngời // Mùa hoang phế đã trôi xa rồi // Biết ơn đời rót vui // // Thấy quanh ta xuân về thơm // Thấy ra trong ta khu vườn ươm // Thấy chân ta mềm mại // Thấy tay gần lại bàn tay // Thấy tiếng quê hương đầy căng // Thấy em hân hoan cùng phố đông // Quanh ta ùa đến một dáng xuân // // Bình yên sớm chiều // Ngắm quê hương thơm dịu // Và ta hoá ra con chim vàng // Hát xuân ngời trên những lối đi // Hồn quê trong vắt này ngỡ chưa bao giờ // Ðoàn viên đấy rưng rưng không rời // Xin cho đừng cách chia // // Bốn phương xuân lan vào ta // Bốn phương gió hát muôn lời hoa // Thấy trong ta lòng trầm // Thấy ta trập trùng lạ thay // Tiếng hát căng trong ngực xuân // Cuốn ai xa xôi về rất thân // Quê hương lộng lẫy một dáng xuân // // Nào nào ta hát ơn đời nhé // Kìa kìa ta hát huy hoàng thế // Ðời vừa thêm sức cho người hát // Hát thêm câu tình thương
© 2024 Lyricenter.com