Cụ già ngồi khóc ngồi trông đứa con// Tôi đôi lúc sớm hôm dại khờ// Mặt đờ đẫn cười vô tư rộn ràng// Lòng vô tư chẳng biết sau// Người đi qua ai ngó lại// Có ai biết duyên số bẽ bàng// Ðày thân cha lang thang cùng người con điên kia// Lạc vào số kiếp con người lầm than// Bà già cúi chỉ xin miếng ăn// Bàn tay giơ ngón không lành lặn// Người cười nói người vui không// Người quên đi đã quên lời nói// Vậy thì sống cho điều gì// Sống mà sống chỉ biết cho riêng mình// Rồi ngày mai cao giang còn người ta lang thang// Thì con tim sống như khác hằng in// Còn bao con người lầm than// Và bao con người sống trong nát nhà// Bao nỗi đau vẫn còn trong nhân gian// Kìa bao bé thơ không được đùa vui// Và bao bé thơ không thấy được mặt trời// Bao trái tim nhận thuơng đau hãy cho tôi một lờị
© 2024 Lyricenter.com