Ðừng trách người ơi tội thân em // Làm sao bắt con tim vâng lời // Làm khổ đời nhau, gì vui đâu // Một khi thế gian này điên đảo // // Có những điều mà con tim, // Vì say đắm hoá ra yếu mềm // Ðể bây giờ dù thương đau đành im tiếng // Nỗi đau này nào riêng ai // Tình kia đã chết theo tháng ngày // Ðể bây giờ nhìn ngoảnh lại chẳng ai còn đây // // Ðừng hỏi vì sao, mình yêu nhau // Nào ai biết đâu mây xanh màu // Ðừng hỏi tại sao mình xa nhau // Làm sao giữ được làn hư ảo // Giữa cuộc đời tựa chiêm bao // Ðầy cay đắng lẫn ngọt ngào // Biết nơi nào để con tim dại khờ nương náu // Xin trả lại cùng trăng sao // Từng câu nói yêu thương ban đầu // Mơ bạc vàng mộng đã tan chẳng nợ gì nhạu // // Ðừng hỏi tại sao mình xa nhau // Làm sao giữ được làn hư ảo // Có những điều mà con tim, // Vì say đắm hoá ra yếu mềm // Ðể bây giờ dù thương đau đành im tiếng // Nỗi đau này nào riêng ai // Tình kia đã chết theo tháng ngày // Ðể bây giờ nhìn ngoảnh lại chẳng ai còn đây // // Giữa cuộc đời tựa chiêm bao // Ðầy cay đắng lẫn ngọt ngào // Biết nơi nào để con tim dại khờ nương náu // Xin trả lại cùng trăng sao // Từng câu nói yêu thương ban đầu // Mơ bạc vàng mộng đã tan chẳng nợ gì nhạu
© 2024 Lyricenter.com