Khi mùa thu đến ánh hoa Phù Dung in cành // Nhìn đàn bướm trắng bay nhanh mỏng manh // Những giấc mơ xưa hiện về giữa lúc ánh tơ // Anh biết nói gì với mùa thủ // // Một phút điên cuồng Cô Tô mất // Ngàn năm ân hận nữa Phù Sai // Nên anh ghê sợ cho đôi mắt // Giấc mộng đêm nào trong Liễu Trai // // Mộng đã qua rồi anh mới nhớ // Rằng xưa Bao Tự cũng cuồng điên // Bao nhiêu tơ lụa đem xé nát // Mong được tiếng cười trong mắt em // // Ðường về ngàn lối // Giòng sông xưa còn in bóng mây đi // Tình yêu em như còn mãi // Trang giấy nào viết đủ nét tình si // Ðể có những chiều im tắm nắng // Người ta nhớ lại mối tình đi // Theo trăng không ngủ anh thao thức // Sao nỡ dối lòng Dương Quý Phi!
© 2024 Lyricenter.com