Ngày xưa anh hỡi, đôi ta cùng chung một lối // Ngày xưa anh hỡi, đôi ta thề sánh duyên đời // Hòa nhịp nhau trên lối tình, ta xây ước mộng đẹp cho mình // Và anh thường nói, sẽ mãi yêu em suốt đời // // Rồi nhiều đêm ân ái đê mê nồng sa,y mà em trao anh // Thầm mong anh sẽ vui, sẽ yêu em trọn đời // Rồi anh ra đi không hề nói một lời // // Anh có biết chăng? // Người hỡi có thấu chăng? // Em sẽ mang anh trong tim em suốt cả một cõi đời // Vì cớ sao muốn xa nhaủ // Dù biết em lỡ yêu rồỉ // Sao nỡ quên anh ơi! Anh quên đi câu thề xưa // // Dù biết em đang đớn đau // Ðành bỏ đi không nguẩy đầu // Còn chút yêu thương ngày nào // Xin người ơi! Hãy trở về mau // // Vì anh em đã lắm lúc buồn đau ray rức // Vì anh em đã thôi không còn chữ chung tình // Giờ con tim đã giá lạnh // Thôi không dám còn mộng hay mơ // // Mặc màn đêm xuống em lang thang đi trong thẩn thờ // Dù cho mưa rớt lên đôi bờ mi hòa dòng lệ rơi // Hòa tan trong tấm than em nỗi cô đơn hiu quạnh // Giọt mưa sao không lạnh nát tim mình // // Anh có biết chăng? // Người hỡi có thấu chăng? // Em sẽ mang anh trong tim em suốt cả một cõi đời // Vì cớ sao muốn xa nhaủ // Dù biết em lỡ yêu rồỉ // Sao nỡ quên anh ơi! Anh quên đi câu thề xưa // // Dù biết em đang dớn dau // Ðành bỏ đi không nguẩy đầu // Còn chút yêu thương ngày nào // Xin người ơi! Hãy trở về mau // // Ngày xưa anh hỡi, hai ta cùng chung một lối // Ngày nay anh hỡi, duyên ta đành phải xa vời
© 2024 Lyricenter.com