Mẹ bây giờ như bướm // Bay lượn khắp cánh đồng // Dạo nương dâu xanh ngắt // Giữa hương lúa thơm nồng // // Mẹ như bóng chiều rơi // Sáo xa đưa êm ả // Ðã đành chia hai ngả // Ðông giá nhớ khôn nguôi // // Mẹ bây giờ như sương // Lóng lánh ánh tà dương // Thấm ướt mềm cây cỏ // Cho hoa lá thêm hương // // Chiều rơi chèo đẩy đưa // Thuyền trôi qua quãng tối // Không dám quên nguồn cội // Nhớ mãi câu hò xưa // // Tiếng ru buồn mông mênh // Như kiếp người mong manh // Bóng mẹ hiền còm cõi // Thấp thoáng ẩn bên mành // // Mẹ như làn mây trắng // Quẩn quanh ngoài hiên vắng // Hương khói toả miên man // Giọt đàn rơi sầu lắng // // Ðông giá nhớ mẹ hiền // Mai gầy thêm cằn cỗi // Về đâu đời lạc lối ? // Chồng chất những muộn phiền // // Lãng đãng tiếng đàn lơi // Thương nhớ mãi không thôi // Giở lại manh áo vá // Lòng khôn xiết ngậm ngùi // // Dõi mắt khắp ngàn dâu // Tìm đâu bóng áo nâu ? // Cũng đành chia hai ngả // Rưng rưng ứa giọt sầu !
© 2024 Lyricenter.com